Wednesday 25 June 2008

...

05h0022062008

Ông ngoại đi
Một mình
Chông chênh

Con ở lại
Vì những hờ hững
Khóc bao nhiêu cho vừa

Đã bỏ qua bao nhiêu lần
2 ngày trọn vẹn dành cho Ngoại
vì công việc, vì bạn bè, vì nghĩ là không thể
"Tô cà ri, dĩa hủ tiếu xào Ngoại để phần cho con nè
Đi chơi, làm việc, rồi về ăn nghen con"

Cuối cùng,
con cũng có 2 ngày trọn vẹn bên Ngoại
để quanh quẩn thắp hương, đọc kinh, cầu nguyện
xin Chúa đón Ngoại vào nhà

Ngoại ơi!

Sunday 8 June 2008

Test

Một vài bài Test của môn học Thẩm Mỹ Công Nghiệp và Tư Duy Sáng Tạo. Khoảng thời gian được học môn này thật sự rất thích thú mỗi khi lên lớp vì không biết hôm nay Thầy sẽ "đánh đố" mình bằng đề tài gì, có khi Thầy cũng không chuẩn bị trước đề tài, nghĩ gì cho nấy và trò cũng vậy, nghĩ gì làm nấy. Mỗi bài chỉ làm trong khoảng 10 - 15 phút. Những bài Test này theo Thầy nói nhằm mục đích trắc nghiệm và khơi gợi độ nhạy của cảm xúc, ký ức và sự liên tưởng nên Thầy khuyến khích mọi người kể lại những trải nghiệm của chính bản thân.

Test 5: Những cảm nhận về xúc giác như: sắc nhọn, thô ráp, trơn mịn, xù xì, gai góc, bóng láng… tạo cho bạn cảm giác gì, gợi cho bạn vấn đề gì? Tại sao bạn lại yêu hay ghét cảm giác đó? Giải thích và giải quyết vấn đề.

Bài làm:Nhật ký bút chì

Ngày…tháng…năm

Không hiểu sao tôi lại thích nhìn cảnh cả lớp đang cặm cụi ngồi gọt viết chì để chuẩn bị cho bài vẽ hình họa. Từng lớp gỗ của những cây chì lần lượt rơi xuống đất mang theo vô số những hạt bụi li ti của than chì, để rồi khi cả lớp ngẩng lên thì đã thấy dưới chân mình là những nhúm gỗ vụn thô ráp và trong tay là một cây chì nhọn hoắc với lớp vỏ bao quanh gồ ghề bởi được gọt bằng dao nhứ không trơn mịn và đều như dùng đồ chuốt. Những cây chì càng nhọn càng dài luôn là tiêu chí để cả bọn trong lớp khoe nhau và tin rằng mình sẽ có 1 bài hình họa cũng xuất sắc không thua gì việc gọt được những cây chì “xuất sắc” như thế này.

Đó là khoảng thời gian mà tôi thấy mọi việc dường như trong tầm tay. Tôi cảm nhận được rằng mình đang mang trong người bao nhiêu là hăm hở và quyết tâm cho kỳ thi ĐH sắp tới…

Ngày…tháng…năm

Đó là cảm một cảm giác không thể gọi tên. Tôi không xác định được là mình yêu hay ghét cảm giác đó. Nó làm tôi cảm thấy nhói cả tim và nhớ quay quắt những giờ hình họa năm nào, trong lòng còn thầm có một chút ganh tỵ khi nghĩ đến cảnh những đứa bạn giờ này đang ngồi trong phòng vẽ Mỹ thuật của giảng đường Đại học. Những mảnh vụn bút chì không còn làm tôi thích thú như trước nữa, ngược lại giờ đây tôi thấy dường như mình đang dần thô ráp như những mảnh vụn kia, mọi hăm hở quyết tâm biến đâu mất và thay vào đó chỉ là một sự cố gắng rất bình thường.

Có những lúc tôi phân vân giữa việc có nên cầm dao và gọt chì nữa hay thôi hay là cầm lấy con chuột máy tính và ngồi trước màn hình để làm quen với những phần mềm thiết kế? Có lẽ còn quá sớm để quyết định điều gì, vì với con đường nào thì tôi cũng sẽ phải cố gắng để trở thành một nhà thiết kế giỏi. Và cũng có nhiều lần khi ngồi trước màn hình máy tính mà trong đầu tôi cứ tràn ngập những mẫu vụn bút chì với vọ số mùi quen thuộc xộc lên trong mũi, mùi giấy, mùi gỗ, mùi của lớp luyện thi lâu ngày…và bất giác miệng lại khe khẽ câu thơ của người bạn viết tặng:

…”Lại gọt chì như những phút đầu thôi

Ừ thì vẽ những gì mình đã vẽ

Hẹn Kiến Trúc vào mùa thi sau nhé

Vì tin rằng hy vọng mãi màu xanh”

Thật may, nhẩm đếm lại thì những lần như vậy nhiều hơn những lúc phân vân….

.....................................................................................

Test 6: Hãy tự thiết kế một sản phẩm dùng hàng ngày cho riêng mình. Cắt nghĩa rõ ràng quan niệm, giải pháp liên quan đến thói quen, tính cách,.....

Bài làm: Băng cá nhân cho tình yêu

Tôi gọi đó là băng cá nhân cho tình yêu

Băng cá nhân này dùng cho người gây ra “vết thương” chứ không phải người bị thương.Băng cá nhân sẽ có hình trái tim với nhiều màu, nhiều kích thước khác nhau dành cho từng loại và mức độ của nỗi đau. Cứ mỗi lần làm cho những người mình yêu thương phải buồn giận, tôi sẽ lại dán một miếng vào sổ tay của mình. Những miếng dán này sẽ nhắc tôi hoàn thiện mình hơn trong cách cư xử để không làm đau người khác nữa.

Tại sao lại dành cho người gây ra vết thương trong khi người bị thương cũng đau vậy? Đó là vì ai cũng biết: khi làm đau người mình yêu thương thì chính mình sẽ là người đau hơn!

.....................................................................................

Test 7: Diễn đạt suy nghĩ MỚI về ngày mai của bạn.

Bài làm: Mới - Cũ

Mới là thế nào? Là khác hẳn cái cũ hay giống cái cũ nhưng tốt hơn, đẹp hơn, tinh tươm hơn, thậm chí là cả tồi tệ hơn. Có thể nói đơn giản: mới - cũ là sự thay thế của sự vật này bằng sự vật khác, sự việc này bằng sự việc khác và cả người này bằng người khác. Nếu để diễn đạt về ngày mai của tôi bằng một định nghĩa như vậy thì chắc có lẽ nó chẳng có gì mới. Một ngày mai gần, như mai, mốt, bữa kia...tuần sau, tuần tới, tháng tới...thì tôi biết chắc rằng tôi vẫn sẽ đến chỗ làm đúng 8 giờ và rời khỏi đó lúc 5 giờ mỗi ngày để sau đó thì tiếp tục đến lớp học buổi tối. Và một ngày mai xa hơn, vài năm tới, tôi hình dung (mơ ước) mình sẽ trở thành 1 nhà thiết kế làm việc cho một công ty nào đó, chịu được những áp lực và thử thách về công việc. Điều mới mẻ duy nhất trong ngày mai của tôi chính là cách mà tôi phải làm và con đường mà tôi phải đi trong ngày mai gần để trở thành một designer trong ngày mai xa. Mọi việc không đơn giản và dễ dàng như tôi vẫn nghĩ. Tôi đã từng nghĩ, thi đậu vào trường ĐH Kiến Trúc, trở thành SV MTCN rồi 5 năm sau trở thành một nhà thiết kế sao mà dễ dàng đến thế. Nhưng rõ ràng là không dễ vì tôi vẫn chưa được là SV MTCN hệ chính quy, nhưng việc tôi sẽ trở thành một nhà thiết kế thì chắc chắn sẽ không có gì thay đổi. Tôi chỉ thay đổi suy nghĩ của mình bằng việc chấp nhận trở thành SV MTCN của lớp tại chức buổi tối để được học và chuẩn bị trở thành nhà thiết kế. Đó có thể được xem là một điều mới mẻ trong suy nghĩ về ngày mai của tôi không, khi đã hơn một lần tôi từ chối điều đó?

.....................................................................................

Test 8: Kể trong 10 phút về ánh sáng màu xanh

Bài làm: Giáng Sinh xanh (Bài này làm trong thời điểm một tuần trước giáng sinh nên mood về Giáng Sinh cứ thế mà tuônt trào)

Đó là ánh sáng của vì sao trong đêm Giáng Sinh đã dẫn đường cho ba vị vua tìm đến hang lừa nhỏ bé nơi Chúa Hài Đồng sinh ra. Vì sao đó cũng đánh dấu cho lịch sử của ngày dương lịch. Một sự khởi đầu mới mẻ. Tôi yêu Giáng Sinh vì đó là thời điểm thích hợp để nhìn lại một năm qua và đặt hi vọng cho một năm mới sắp đến. Giáng Sinh là mùa an lành, màu xanh là màu hi vọng, phải chăng từ ánh sáng màu xanh của vì sao đó?

.....................................................................................

Test 9: Hãy kể lại 1 kỷ niệm ấn tượng liên quan đến:

Đường cong, khối cong, mặt cong – hoặc: Sự sắc cạnh, nhọn, gồ ghề

Bài làm: Untitled

Tuổi bé thơ tôi là một đứa nhóc rất tuyệt vời. Tuyệt vời trong tất cả - bởi tóc quăn. Khi tôi bắt đầu biết “chăm chút” cho bản thân, tôi không còn cảm thấy mình tuyệt vời nữa bởi tóc quăn. Những suy nghĩ bắt đầu xuất hiện trong tôi đầy ẩn ý: sao cuộc sống của tôi không bao giờ bằng phẳng cũng giống như mái tóc của mình.

Đến một ngày không tròn trịa…Tôi trách ba: “Tại sao ba lại sinh ra con với mái tóc quăn tít thế này?” “Con là sướng nhất rồi, khỏi phải đi uốn tóc như người khác” .Ba cười và chọc lại tôi. “Nhưng ba có biết con ghét nhất là tóc quăn không?” Tôi cáu. Không nói gì nhưng tôi biết ba rất buồn.

Thời gian vẫn quay và tôi quên hết những lời nói của mình

Mọi chuyện bắt đầu vào năm 2003, cái năm mà tôi đậu vào tại chức M03. Tôi cảm thấy cho đến lúc bấy giờ cuộc sống của tôi mới đi vào quỹ đạo mà mình muốn. Ở đây, tôi bắt gặp một môi trường, một con đường chưa phải là phẳng mà cũng không hẳn là cong. Tôi biết rằng việc chấp nhận những đường cong trong mái tóc năm xưa là điều đáng mừng và bây giờ việc chấp nhận học tại chức là điều đúng đắn trong quyết định của tôi. Tôi sẽ cố gắng đi hết con đường học của mình. Tôi sẽ phải đi một đường cong rất dài để đến cái đích mà mình đã chọn. Thay vì né tránh một đường cong, tôi sẽ trượt lên nó để đến đỉnh vinh quang. Và để chứng tỏ điều này, tôi sẽ cùng một người bạn đi hết đường cong đó.
(Bài làm của Beo)

Saturday 7 June 2008

Gia Tài

Nhà tôi, nếu bạn đến và nhìn tới lui sẽ thấy toàn những thứ linh tinh, nhảm nhí và tất nhiên chẳng có gì là quý giá. Nhưng với tôi, tất cả mỗi lần rinh về được 1 thứ linh tinh ấy là mỗi lần tôi sung sướng tìm chỗ đặt để, ngắm nghía, chụp chộp...Tôi nghĩ mỗi người phụ nữ đều có một niềm thích thú để tiêu nhiều tiền, thời gian và công sức vào đấy nhất. Và tôi tin trong vô số những niềm thích thú khác nhau, tôi không phải là người duy nhất thích thú với những thứ linh tinh này.


Đồ trang trí: mây tre lá, thủy tinh, nến, khung hình,....Sách chuyên ngành (không phải đồ trang trí)

Đồ cổ lỗ sỉ (cũ): Điện thoại, đồng hồ, đèn bàn, sách cũ... Lâu lâu hay dạo chợ trời đường Nguyễn Kiệm đoạn gần trường CĐ Hải Quan để rinh mấy thứ cổ lỗ sỉ này về, hai bên đường bán rất nhiều, giá cũng mềm nếu biết giá trị thật và mạnh dạn trả giá

Đồ nghề: dây nhợ, giấy, bút viết, cái kệ tre là nơi để mấy thứ linh tinh này, hột đá hột gỗ, nút nhựa, nút sắt, hoa vải, hoa giấy...nhỏ nhỏ, ít ít vậy mà ngốn nhiều tiền nhất.

Chừng đó vẫn chưa đủ và chưa thỏa lòng ham muốn, sự nghiệp kiến tha lâu đầy tổ (mỗi lần trong túi rủng rỉnh ít tiền) vẫn phát huy đều đặn và chưa bao giờ có ý định dừng lại.

Photo by Thường Xuân

Wednesday 25 June 2008

...

05h0022062008

Ông ngoại đi
Một mình
Chông chênh

Con ở lại
Vì những hờ hững
Khóc bao nhiêu cho vừa

Đã bỏ qua bao nhiêu lần
2 ngày trọn vẹn dành cho Ngoại
vì công việc, vì bạn bè, vì nghĩ là không thể
"Tô cà ri, dĩa hủ tiếu xào Ngoại để phần cho con nè
Đi chơi, làm việc, rồi về ăn nghen con"

Cuối cùng,
con cũng có 2 ngày trọn vẹn bên Ngoại
để quanh quẩn thắp hương, đọc kinh, cầu nguyện
xin Chúa đón Ngoại vào nhà

Ngoại ơi!

Sunday 8 June 2008

Test

Một vài bài Test của môn học Thẩm Mỹ Công Nghiệp và Tư Duy Sáng Tạo. Khoảng thời gian được học môn này thật sự rất thích thú mỗi khi lên lớp vì không biết hôm nay Thầy sẽ "đánh đố" mình bằng đề tài gì, có khi Thầy cũng không chuẩn bị trước đề tài, nghĩ gì cho nấy và trò cũng vậy, nghĩ gì làm nấy. Mỗi bài chỉ làm trong khoảng 10 - 15 phút. Những bài Test này theo Thầy nói nhằm mục đích trắc nghiệm và khơi gợi độ nhạy của cảm xúc, ký ức và sự liên tưởng nên Thầy khuyến khích mọi người kể lại những trải nghiệm của chính bản thân.

Test 5: Những cảm nhận về xúc giác như: sắc nhọn, thô ráp, trơn mịn, xù xì, gai góc, bóng láng… tạo cho bạn cảm giác gì, gợi cho bạn vấn đề gì? Tại sao bạn lại yêu hay ghét cảm giác đó? Giải thích và giải quyết vấn đề.

Bài làm:Nhật ký bút chì

Ngày…tháng…năm

Không hiểu sao tôi lại thích nhìn cảnh cả lớp đang cặm cụi ngồi gọt viết chì để chuẩn bị cho bài vẽ hình họa. Từng lớp gỗ của những cây chì lần lượt rơi xuống đất mang theo vô số những hạt bụi li ti của than chì, để rồi khi cả lớp ngẩng lên thì đã thấy dưới chân mình là những nhúm gỗ vụn thô ráp và trong tay là một cây chì nhọn hoắc với lớp vỏ bao quanh gồ ghề bởi được gọt bằng dao nhứ không trơn mịn và đều như dùng đồ chuốt. Những cây chì càng nhọn càng dài luôn là tiêu chí để cả bọn trong lớp khoe nhau và tin rằng mình sẽ có 1 bài hình họa cũng xuất sắc không thua gì việc gọt được những cây chì “xuất sắc” như thế này.

Đó là khoảng thời gian mà tôi thấy mọi việc dường như trong tầm tay. Tôi cảm nhận được rằng mình đang mang trong người bao nhiêu là hăm hở và quyết tâm cho kỳ thi ĐH sắp tới…

Ngày…tháng…năm

Đó là cảm một cảm giác không thể gọi tên. Tôi không xác định được là mình yêu hay ghét cảm giác đó. Nó làm tôi cảm thấy nhói cả tim và nhớ quay quắt những giờ hình họa năm nào, trong lòng còn thầm có một chút ganh tỵ khi nghĩ đến cảnh những đứa bạn giờ này đang ngồi trong phòng vẽ Mỹ thuật của giảng đường Đại học. Những mảnh vụn bút chì không còn làm tôi thích thú như trước nữa, ngược lại giờ đây tôi thấy dường như mình đang dần thô ráp như những mảnh vụn kia, mọi hăm hở quyết tâm biến đâu mất và thay vào đó chỉ là một sự cố gắng rất bình thường.

Có những lúc tôi phân vân giữa việc có nên cầm dao và gọt chì nữa hay thôi hay là cầm lấy con chuột máy tính và ngồi trước màn hình để làm quen với những phần mềm thiết kế? Có lẽ còn quá sớm để quyết định điều gì, vì với con đường nào thì tôi cũng sẽ phải cố gắng để trở thành một nhà thiết kế giỏi. Và cũng có nhiều lần khi ngồi trước màn hình máy tính mà trong đầu tôi cứ tràn ngập những mẫu vụn bút chì với vọ số mùi quen thuộc xộc lên trong mũi, mùi giấy, mùi gỗ, mùi của lớp luyện thi lâu ngày…và bất giác miệng lại khe khẽ câu thơ của người bạn viết tặng:

…”Lại gọt chì như những phút đầu thôi

Ừ thì vẽ những gì mình đã vẽ

Hẹn Kiến Trúc vào mùa thi sau nhé

Vì tin rằng hy vọng mãi màu xanh”

Thật may, nhẩm đếm lại thì những lần như vậy nhiều hơn những lúc phân vân….

.....................................................................................

Test 6: Hãy tự thiết kế một sản phẩm dùng hàng ngày cho riêng mình. Cắt nghĩa rõ ràng quan niệm, giải pháp liên quan đến thói quen, tính cách,.....

Bài làm: Băng cá nhân cho tình yêu

Tôi gọi đó là băng cá nhân cho tình yêu

Băng cá nhân này dùng cho người gây ra “vết thương” chứ không phải người bị thương.Băng cá nhân sẽ có hình trái tim với nhiều màu, nhiều kích thước khác nhau dành cho từng loại và mức độ của nỗi đau. Cứ mỗi lần làm cho những người mình yêu thương phải buồn giận, tôi sẽ lại dán một miếng vào sổ tay của mình. Những miếng dán này sẽ nhắc tôi hoàn thiện mình hơn trong cách cư xử để không làm đau người khác nữa.

Tại sao lại dành cho người gây ra vết thương trong khi người bị thương cũng đau vậy? Đó là vì ai cũng biết: khi làm đau người mình yêu thương thì chính mình sẽ là người đau hơn!

.....................................................................................

Test 7: Diễn đạt suy nghĩ MỚI về ngày mai của bạn.

Bài làm: Mới - Cũ

Mới là thế nào? Là khác hẳn cái cũ hay giống cái cũ nhưng tốt hơn, đẹp hơn, tinh tươm hơn, thậm chí là cả tồi tệ hơn. Có thể nói đơn giản: mới - cũ là sự thay thế của sự vật này bằng sự vật khác, sự việc này bằng sự việc khác và cả người này bằng người khác. Nếu để diễn đạt về ngày mai của tôi bằng một định nghĩa như vậy thì chắc có lẽ nó chẳng có gì mới. Một ngày mai gần, như mai, mốt, bữa kia...tuần sau, tuần tới, tháng tới...thì tôi biết chắc rằng tôi vẫn sẽ đến chỗ làm đúng 8 giờ và rời khỏi đó lúc 5 giờ mỗi ngày để sau đó thì tiếp tục đến lớp học buổi tối. Và một ngày mai xa hơn, vài năm tới, tôi hình dung (mơ ước) mình sẽ trở thành 1 nhà thiết kế làm việc cho một công ty nào đó, chịu được những áp lực và thử thách về công việc. Điều mới mẻ duy nhất trong ngày mai của tôi chính là cách mà tôi phải làm và con đường mà tôi phải đi trong ngày mai gần để trở thành một designer trong ngày mai xa. Mọi việc không đơn giản và dễ dàng như tôi vẫn nghĩ. Tôi đã từng nghĩ, thi đậu vào trường ĐH Kiến Trúc, trở thành SV MTCN rồi 5 năm sau trở thành một nhà thiết kế sao mà dễ dàng đến thế. Nhưng rõ ràng là không dễ vì tôi vẫn chưa được là SV MTCN hệ chính quy, nhưng việc tôi sẽ trở thành một nhà thiết kế thì chắc chắn sẽ không có gì thay đổi. Tôi chỉ thay đổi suy nghĩ của mình bằng việc chấp nhận trở thành SV MTCN của lớp tại chức buổi tối để được học và chuẩn bị trở thành nhà thiết kế. Đó có thể được xem là một điều mới mẻ trong suy nghĩ về ngày mai của tôi không, khi đã hơn một lần tôi từ chối điều đó?

.....................................................................................

Test 8: Kể trong 10 phút về ánh sáng màu xanh

Bài làm: Giáng Sinh xanh (Bài này làm trong thời điểm một tuần trước giáng sinh nên mood về Giáng Sinh cứ thế mà tuônt trào)

Đó là ánh sáng của vì sao trong đêm Giáng Sinh đã dẫn đường cho ba vị vua tìm đến hang lừa nhỏ bé nơi Chúa Hài Đồng sinh ra. Vì sao đó cũng đánh dấu cho lịch sử của ngày dương lịch. Một sự khởi đầu mới mẻ. Tôi yêu Giáng Sinh vì đó là thời điểm thích hợp để nhìn lại một năm qua và đặt hi vọng cho một năm mới sắp đến. Giáng Sinh là mùa an lành, màu xanh là màu hi vọng, phải chăng từ ánh sáng màu xanh của vì sao đó?

.....................................................................................

Test 9: Hãy kể lại 1 kỷ niệm ấn tượng liên quan đến:

Đường cong, khối cong, mặt cong – hoặc: Sự sắc cạnh, nhọn, gồ ghề

Bài làm: Untitled

Tuổi bé thơ tôi là một đứa nhóc rất tuyệt vời. Tuyệt vời trong tất cả - bởi tóc quăn. Khi tôi bắt đầu biết “chăm chút” cho bản thân, tôi không còn cảm thấy mình tuyệt vời nữa bởi tóc quăn. Những suy nghĩ bắt đầu xuất hiện trong tôi đầy ẩn ý: sao cuộc sống của tôi không bao giờ bằng phẳng cũng giống như mái tóc của mình.

Đến một ngày không tròn trịa…Tôi trách ba: “Tại sao ba lại sinh ra con với mái tóc quăn tít thế này?” “Con là sướng nhất rồi, khỏi phải đi uốn tóc như người khác” .Ba cười và chọc lại tôi. “Nhưng ba có biết con ghét nhất là tóc quăn không?” Tôi cáu. Không nói gì nhưng tôi biết ba rất buồn.

Thời gian vẫn quay và tôi quên hết những lời nói của mình

Mọi chuyện bắt đầu vào năm 2003, cái năm mà tôi đậu vào tại chức M03. Tôi cảm thấy cho đến lúc bấy giờ cuộc sống của tôi mới đi vào quỹ đạo mà mình muốn. Ở đây, tôi bắt gặp một môi trường, một con đường chưa phải là phẳng mà cũng không hẳn là cong. Tôi biết rằng việc chấp nhận những đường cong trong mái tóc năm xưa là điều đáng mừng và bây giờ việc chấp nhận học tại chức là điều đúng đắn trong quyết định của tôi. Tôi sẽ cố gắng đi hết con đường học của mình. Tôi sẽ phải đi một đường cong rất dài để đến cái đích mà mình đã chọn. Thay vì né tránh một đường cong, tôi sẽ trượt lên nó để đến đỉnh vinh quang. Và để chứng tỏ điều này, tôi sẽ cùng một người bạn đi hết đường cong đó.
(Bài làm của Beo)

Saturday 7 June 2008

Gia Tài

Nhà tôi, nếu bạn đến và nhìn tới lui sẽ thấy toàn những thứ linh tinh, nhảm nhí và tất nhiên chẳng có gì là quý giá. Nhưng với tôi, tất cả mỗi lần rinh về được 1 thứ linh tinh ấy là mỗi lần tôi sung sướng tìm chỗ đặt để, ngắm nghía, chụp chộp...Tôi nghĩ mỗi người phụ nữ đều có một niềm thích thú để tiêu nhiều tiền, thời gian và công sức vào đấy nhất. Và tôi tin trong vô số những niềm thích thú khác nhau, tôi không phải là người duy nhất thích thú với những thứ linh tinh này.


Đồ trang trí: mây tre lá, thủy tinh, nến, khung hình,....Sách chuyên ngành (không phải đồ trang trí)

Đồ cổ lỗ sỉ (cũ): Điện thoại, đồng hồ, đèn bàn, sách cũ... Lâu lâu hay dạo chợ trời đường Nguyễn Kiệm đoạn gần trường CĐ Hải Quan để rinh mấy thứ cổ lỗ sỉ này về, hai bên đường bán rất nhiều, giá cũng mềm nếu biết giá trị thật và mạnh dạn trả giá

Đồ nghề: dây nhợ, giấy, bút viết, cái kệ tre là nơi để mấy thứ linh tinh này, hột đá hột gỗ, nút nhựa, nút sắt, hoa vải, hoa giấy...nhỏ nhỏ, ít ít vậy mà ngốn nhiều tiền nhất.

Chừng đó vẫn chưa đủ và chưa thỏa lòng ham muốn, sự nghiệp kiến tha lâu đầy tổ (mỗi lần trong túi rủng rỉnh ít tiền) vẫn phát huy đều đặn và chưa bao giờ có ý định dừng lại.

Photo by Thường Xuân